Pickup nối dài giấc mơ tôi
Năm 1994, 21 tuổi, lần đầu tiên tôi mơ ước một chiếc xe ô tô. Đó là sau khi xem bộ phim Những cây cầu ở quận Madison. Bộ phim kinh điển về tình yêu, và dường như chẳng có gì liên quan đến ô tô.
Những cây cầu ở quận Madison là một bộ phim tuyệt vời, một tình yêu kỳ lạ, một niềm day dứt đẹp đẽ… Tất cả những cảm xúc từ bộ phim đọng lại trong tôi bằng một cảnh quay gần cuối phim. Đó là khi chàng lãng tử Robert Kincaid nhìn chiếc xe của người tình bóng mây nhòe gần trong mảnh gương chiếu hậu, phía trước là chuyển động ngập ngừng của chiếc cần gạt mưa.Chuyện tình day dứt đó xâm chiếm cảm xúc của tôi trong nhiều ngày, vẫn luôn là khoảnh khắc đó. Thay vì hâm mộ Clint Eastwood, tôi hâm mộ chiếc xe của nhân vật Robert Kincaid do ông thủ vai.
Với tôi, chàng trai 21 tuổi khi đó, chiếc xe bán tải Chevrolet cũ kỹ trong bộ phim như một biểu tượng gắn liền với hình ảnh của một người đàn ông lãng mạn và mạnh mẽ. Từ đó và rất nhiều năm sau, tôi đã luôn mơ ước được sở hữu một chiếc xe như thế, với thùng dụng cụ dã ngoại, hòm quần áo, bộ máy ảnh, cây đàn guita và những chai bia trên thùng xe để lãng du đến mọi miền trời.
16 năm sau, tôi mới có chiếc bán tải đầu tiên của mình.Đó là một chiếc Ford Ranger số sàn hai cầu đời 2010 màu xanh đen, gần giống màu chiếc xe của Kincaid, nhưng cabin kép, vì tôi không cô độc như Kincaid. Hồi đó, một công chức ở Hà Nội như tôi mà đi xe bán tải thì có vẻ gì đó rất khùng điên. Xe bán tải dường như đồng nghĩa với dân công trường bởi cái thùng chẳng biết để làm gì, bởi những lá nhíp khiến xe nẩy tưng tưng khi đi vào những đoạn đường xóc. Nhưng nhiêu đó chẳng là gì, bởi tôi đã yêu, và tìm thấy niềm hạnh phúc với tình yêu đó.
Thú vị thay khi cái thùng xe hóa ra không vô dụng như định kiến của bạn bè tôi. Lều bạt, túi ngủ, thùng bảo ôn, bếp dã chiến, đến sách vở, tài liệu, rồi thuyền bè, xe đạp… đều được chất lên đó. Chiếc xe như một nhà kho di động để tôi luôn có thể bắt đầu hành trình của mình đến bất cứ đâu, vào bất cứ lúc nào. Nó tạo cho tôi một thói quen luôn sẵn sàng lên đường.
Năm năm gắn bó với chiếc Ranger là năm năm tôi sống cùng những chuyến đi triền miên. Hơn 140.000 km trong 5 năm. Mà hầu hết lại là những chuyến đi ngẫu hứng, và tranh thủ.
Xong ca trực nửa đêm, khó ngủ, lên đường kiếm một quán trà khuya và tỉnh giấc cách nhà cả trăm cây số.
Chiều vô tình chẳng may trời đẹp, chạy ra ngoại thành ngắm hoàng hôn rồi rong ruổi thêm mấy ngày với hơn ngàn cây số.
Sao phải chần chừ khi trên thùng xe luôn có đủ công cụ cần thiết cho mọi hành trình?
Sao phải băn khoăn khi ta có một chiếc xe phù hợp với mọi loại địa hình?
Xuyên rừng, lội suối, vượt núi, băng đồng… Tình yêu của tôi ngày một nồng thắm, chứa chan kỷ niệm. Chiếc bán tải không còn chỉ đơn thuần là một chiếc xe, nó là một người bạn đồng hành tin cậy, và luôn biết khích lệ đối với tôi. Tôi như say, như mê với tình yêu của mình.
Năm năm qua đi, chiếc Ranger của tôi đã già nua, cũ kỹ không khác gì chiếc Chevrole của Robert Kincaid, và nó cần một người chủ mới, biết nâng niu chăm sóc nhiều hơn.
Tôi bán chiếc Ranger mà như phải chia tay một người tìnhmà trong lòng vẫn còn say đắm. Như Robert Kincaid giã biệt nàngFrancesca để nhận ra mối tình này sẽ theo mãi cuộc đời chàng. Tôi nhận ra chiếc xe ấy đã làm thay đổi con người mình, thay đổi thói quen, suy nghĩ của mình khi nó luôn giúp tôi có thể chủ động và sẵn sàng với mỗi một hành trình.
Tôi đã chia tay chiếc bán tải đầu tiên của mình, và mua một chiếc xe bán tải khác để bắt đầu lại một ước mơ đã cũ.
Với tôi, chàng trai 21 tuổi khi đó, chiếc xe bán tải Chevrolet cũ kỹ trong bộ phim như một biểu tượng gắn liền với hình ảnh của một người đàn ông lãng mạn và mạnh mẽ. Từ đó và rất nhiều năm sau, tôi đã luôn mơ ước được sở hữu một chiếc xe như thế, với thùng dụng cụ dã ngoại, hòm quần áo, bộ máy ảnh, cây đàn guita và những chai bia trên thùng xe để lãng du đến mọi miền trời.
16 năm sau, tôi mới có chiếc bán tải đầu tiên của mình.Đó là một chiếc Ford Ranger số sàn hai cầu đời 2010 màu xanh đen, gần giống màu chiếc xe của Kincaid, nhưng cabin kép, vì tôi không cô độc như Kincaid. Hồi đó, một công chức ở Hà Nội như tôi mà đi xe bán tải thì có vẻ gì đó rất khùng điên. Xe bán tải dường như đồng nghĩa với dân công trường bởi cái thùng chẳng biết để làm gì, bởi những lá nhíp khiến xe nẩy tưng tưng khi đi vào những đoạn đường xóc. Nhưng nhiêu đó chẳng là gì, bởi tôi đã yêu, và tìm thấy niềm hạnh phúc với tình yêu đó.
Thú vị thay khi cái thùng xe hóa ra không vô dụng như định kiến của bạn bè tôi. Lều bạt, túi ngủ, thùng bảo ôn, bếp dã chiến, đến sách vở, tài liệu, rồi thuyền bè, xe đạp… đều được chất lên đó. Chiếc xe như một nhà kho di động để tôi luôn có thể bắt đầu hành trình của mình đến bất cứ đâu, vào bất cứ lúc nào. Nó tạo cho tôi một thói quen luôn sẵn sàng lên đường.
Năm năm gắn bó với chiếc Ranger là năm năm tôi sống cùng những chuyến đi triền miên. Hơn 140.000 km trong 5 năm. Mà hầu hết lại là những chuyến đi ngẫu hứng, và tranh thủ.
Xong ca trực nửa đêm, khó ngủ, lên đường kiếm một quán trà khuya và tỉnh giấc cách nhà cả trăm cây số.
Chiều vô tình chẳng may trời đẹp, chạy ra ngoại thành ngắm hoàng hôn rồi rong ruổi thêm mấy ngày với hơn ngàn cây số.
Sao phải chần chừ khi trên thùng xe luôn có đủ công cụ cần thiết cho mọi hành trình?
Sao phải băn khoăn khi ta có một chiếc xe phù hợp với mọi loại địa hình?
Xuyên rừng, lội suối, vượt núi, băng đồng… Tình yêu của tôi ngày một nồng thắm, chứa chan kỷ niệm. Chiếc bán tải không còn chỉ đơn thuần là một chiếc xe, nó là một người bạn đồng hành tin cậy, và luôn biết khích lệ đối với tôi. Tôi như say, như mê với tình yêu của mình.
Năm năm qua đi, chiếc Ranger của tôi đã già nua, cũ kỹ không khác gì chiếc Chevrole của Robert Kincaid, và nó cần một người chủ mới, biết nâng niu chăm sóc nhiều hơn.
Tôi bán chiếc Ranger mà như phải chia tay một người tìnhmà trong lòng vẫn còn say đắm. Như Robert Kincaid giã biệt nàngFrancesca để nhận ra mối tình này sẽ theo mãi cuộc đời chàng. Tôi nhận ra chiếc xe ấy đã làm thay đổi con người mình, thay đổi thói quen, suy nghĩ của mình khi nó luôn giúp tôi có thể chủ động và sẵn sàng với mỗi một hành trình.
Tôi đã chia tay chiếc bán tải đầu tiên của mình, và mua một chiếc xe bán tải khác để bắt đầu lại một ước mơ đã cũ.