Vợ tôi đi mua xe hơi
Người ta hay nói khi mua ôtô phụ nữ thường chú trọng kiểu dáng mềm mại, êm ái an toàn, tiện nghi lặt vặt, nhẹ nhàng dễ lái... và cả tiết kiệm nhiên liệu, thân thiện với môi trường nữa chứ. Nhưng hình như kiểu phụ nữ theo mô tả đó là các cô Nhật, Hàn hay các bà Tây… Còn phụ nữ Việt Nam? Xin kể với các bạn câu chuyện của vợ tôi.
Ở nước ta, khái niệm ô tô riêng mới bắt đầu phát triển, hầu hết khách hàng mua lần đầu và xe mới 100%, với giá cao ngất ngưởng. Nơi mà xe hơi là một tài sản lớn (như căn nhà), là kết quả tiết kiệm nhiều năm và mua cho cả gia đình... thì chị em lại quan tâm đến khía cạnh khác. Mẹ “bổi” nhà tôi là một điển hình sát sườn. Chả là hai vợ chồng định mua một chiếc xe đa dụng, trước khi đi công tác, tôi dặn bà xã đến gặp ông bạn có showroom xe nhập mà xem trước vài mẫu cho mở mang tầm mắt. Sau đây, xin mô tả giao dịch của nàng với ông bạn tôi.
Qua điện thoại
- A-lô, anh Hưng ạ, em Hà đây mà. Vợ chồng em muốn mua ôtô, ông xã bảo em tìm anh hỏi xem thế nào?
- A, đồng lòng cải thiện chất lượng cuộc sống rồi hả? Cung hỉ! Thế định mua xe gì?
- Anh bàn với ông xã thế nào em có biết đâu. Mà người ta bảo xe Nhật, Hàn hợp với khí hậu bên ta hơn hàng Âu – Mỹ phải không anh?
- Không hẳn thế, ngày xưa thì khái niệm "nhiệt đới hóa" cũng quan trọng đấy, nhưng bây giờ mờ nhạt rồi, vì hầu hết ôtô phổ thông được thiết kế phù hợp cho toàn cầu. Mà bên châu Âu mùa hè nó cũng nóng không thua gì mình đâu. ở Mỹ thì các bang Texas, Nevada... thậm chí nóng hơn Quảng Bình "quê ta" ấy chứ. Ở mình, đã mua ôtô thì không lo nóng, chỉ sợ ngập. Hiểu chưa?
- À đấy đấy, em cứ nghĩ đến cái vụ ngập nước vừa rồi là lại bủn rủn chân tay, hồi năm 2008 mà mình có ô tô thì chắc là toi rồi còn gì! Liệu xe Nhật, Hàn hay Âu, Mỹ giỏi chịu nước hơn hả anh?
- Như nhau tuốt! Vấn đề là thằng nào lỗ mũi cao, lỗ thải vểnh sẽ có cơ may hơn. Cơ mà ngập bủm như hầm xe Mỹ Đình hay Thái Thịnh "ngày ấy" thì cũng toi hết!
- Ối giời, hay thôi hả anh?! Đi cũng chết, mà nằm hầm rồi còn toi thì em vái cả nón! Đống tiền của em chứ ít gì!
- Ô hay, cái cô này! Muốn "sống chất lượng cao" thì phải ngâm với lũ! Như anh đây này, ngập xe thì trèo lên nóc, đái vào mặt lũ chứ sợ gì!
- Thật á?! Tởm quá! Dư mà có phải xe nhập thì tốt hơn lắp trong nước không hả anh?
- Một cách tương đối và còn tùy loại. Xe nhập chắc chắn tốt hơn cho môi trường, vì tiêu chuẩn khí thải ở các nước sản xuất được ôtô luôn khắt khe hơn ở các nước chỉ biết mua và lắp xe để đi. Các điều kiện an toàn cũng cao hơn, vì họ phóng nhanh hơn ta. Nhưng dù lắp ở đâu thì cái ôtô vẫn phải đạt tiêu chuẩn kỹ thuật lưu hành, yêu cầu chất lượng chung của hãng. Mà mỗi hãng cũng có mức độ quản lý cấu trúc sản phẩm khác nhau, ví như Mẹc hay Bi-em thì bán ở đâu cũng tốt, các nhãn hiệu bình dân hơn thì họ tùy biến nhiều, ít phụ thuộc lương tâm... Như dịch vụ thẩm mỹ ấy, có các loại tốt - khá - kém, nhưng vẫn phải đúng quy định của Bộ Y tế, nếu không lấy đâu ra giấy phép? Nhưng xe lắp trong nước lại lợi thế hơn về chế độ hậu mãi, phụ tùng, bảo hành... đáng kể ra phết! Em cân tự nhắc tầm giá xe và khả năng trả chi phí sử dụng xem sao, xe nhập nguyên chiếc là đắt các kiểu đấy!
- Vầng, bọn em có trên ba chục nghìn thôi, anh cho em xem xe nhé!
- Ok.
Đến Showroom xe nhập
- Anh Hưng này, mấy cái xe ở đây đẹp quá, em thích đấy, nhưng sao cái nào cũng đắt thế hả anh?
- Thì đã bảo xe nhập khẩu rất đắt mà lại.
- Cái màu đỏ kia giá ở nước ngoài bao nhiêu anh nhỉ?
- Khoảng 1/3 giá bán ở đây.
- Úi, sao các anh ăn lãi khiếp thế?
- Ô hay, vay vốn, thuế má, vận chuyển, bảo hiểm, bến bãi, thuê và cải tạo showroom, lãi kinh doanh... phải tính vào cả, rồi cái xe mới được nằm ở đây cho cô xem. Ôtô chứ có phải cái điện thoại đâu mà xách tay về từ Đông Nam, Đông Bắc? Anh đảm bảo chất lượng và giá ưu đãi, mà cô vẫn chưa hài lòng, thì bó tay.
- Gượm đã, thế còn chuyện xuất hóa đơn vào tên công ty của ông xã để bọn em được khấu trừ chút đỉnh thì ban nãy cái cô bán hàng kể lể khó khăn gì em chưa hiểu?
- À, bọn anh có thể bán xe cho em theo giá thỏa thuận, nhưng trong hóa đơn mà ghi đủ số tiền đó thì chết với mấy ông quan thuế. Em cứ hỏi 10 bác bán xe nhập tiểu ngạch thì có đến 11 ông bó tay với vụ viết hóa đơn bằng giá bán, nhé!
- Chán nhỉ, bỏ tiền ra đủ mà viết cho người ta cái giấy cũng không được. Mua xe này xong thì hết cả tiền lo cho con bé lớn đi du học. Mà anh bảo xe lắp trong nước cũng không tồi, hay chịu khó đưa em đi xem tí nhé.
- Chậc!
Xe lắp trong nước
- Anh ơi, có cả nhà máy lắp xe mà họ chỉ xuất xưởng có vài mẫu lèo tèo thế này thôi à?
- Thông thường họ lắp 5-7 sản phẩm đấy, nhưng loại xe du lịch phù hợp với nhu cầu của em thì mỗi nhãn hiệu chỉ có 1-2 lựa chọn thôi.
- Mà sao trông "hàng họ" quê thế?
- Bé mồm thôi, họ lại đuổi ra khỏi cửa bây giờ, em mà muốn mua cái màu đen 7 chỗ cao to kia á, phải nộp tiền ký hợp đồng trước, rồi vài tháng sau mới được nhận xe đấy. Tưởng bở mà coi thường xe lắp trong nước hả?!
- Làm gì mà ghê thế?
- Chứ lại không à, con xe đó đang "sốt cấp tính", muốn lấy ngay phải "tiêm" thêm ít nhất 1 ngàn đô, mà đấy là anh em quen thân "gần chết" đấy. Em đi một mình lơ ngơ vào đây tụi nó còn lấy chổi xua ra ngoài ấy chứ! Muốn thử "đơn độc giữa bầy sói" không?
- Thôi thôi, bặm trợn quá! Anh đưa tay em bám cho chắc ăn. Xe thì ít mẫu mã, cái nào cũng xỉn xỉn, quê quê, giá chẳng hề rẻ, mà lại không "mì ăn liền". Chán! Hay cố đưa em đi xem mấy cái xe cũ còn mới mà giá cả thì rất hợp lý như anh khoe với ông xã em hôm Tết?
- Chiều cô.
Showroom xe cũ
- Anh Hưng này, xe cũ mà trông được phết, có sợ giấy tờ thủ tục dắt dây lằng nhằng không?
- Hơi hơi, nhưng đừng lo, anh bày cách cho, có loại làm biển NN cũng được. Nếu sốt ruột thì anh làm hộ cho nhanh. Tốt nhất là cứ giữ bảng số của người ta mà đi, làm cái giấy bán là ô kê.
- Xin bố! Nhắc lại nhé: một đống tiền của em, chẳng có thằng NN hay tên chính chủ nào khác con Hà này cả, kể cả ông xã cũng không tin. Dễ thường tiền tôi ki cóp cả đời để cho mấy ông mang đi đặt cửa Bác-xa à?! Mà đến đây em cứ thấy gờn gợn, lo lo thế nào ấy anh ạ, đang dùng nó phải làm sao thì người ta mới phải bán đi chứ nhỉ?
- Tiền nào của nấy. Mà là chỗ quen biết, anh đã bảo người ta tháo tung ra cho mình xem rồi còn gì. Người khác đến đây không được chiều như thế đâu.
- Giời ơi, có tháo hết ra thì em cũng cũng biết gì mà xem, ý em là ngộ nhỡ chủ cũ họ đâm xe rồi "ngoẻo" trong đó thì sao? Hay là cái xe này nó xui xẻo, đen đủi mà mình rước về thì chết í chứ!
- ???
- Anh ơi, em hỏi thật nhé. Nếu là anh thì anh mua cái xe màu xanh ngọc kia giá bao nhiêu?
- ???
Tôi đi công tác về
- A-lô, Hưng à. Phiền ông chút được không?
- ầy dà! Lại chuyện mua xe chứ gì. Trốn đâu mà để con “mèo già” nhà ông nó tha tôi đi xem xe, “quăng quật” thân xác mấy ngày hôm nay hả? Bã cả bọt mép. Tôi bị điên rồi. Xin kiếu nhé!
- Tôi vừa đi Thái về, nghe kể hết rồi. Mụ ấy thì xem xét gì. Lành nhất là chiếc Kia "to, khỏe, ngon, bổ, rẻ" màu cà phê sữa mà ông cho tôi đi thử tuần trước í. Bọn tôi chỉ có ba chục, thiếu đâu trả góp, nhờ ông lo vụ đó và bao tên luôn.
- A, nói thế thì được. Mai đến lấy xe của tôi xong, ông mang ra cửa hay để luôn tại đó bán ngay cũng cũng lãi 500 đô. Thách ông tìm đâu ra cái xe đó bán bằng giá của thằng Hưng xoăn này!
- Mạnh mồm đấy! Duyệt. Này, nói nhỏ, ông gọi cho tôi mấy "chân gỗ sơn son thếp vàng" đến trả giá cao hơn đòi cướp hàng nhé! Mà giấu cái xe màu trắng đi cho tôi.
- Dễ.
Giải quyết cô vợ
- Này mình, anh Hưng có xe ngon rồi. Sáng mai đi lấy.
- Hay quá, hàng về rồi à! Xe mới hay cũ, nhập khẩu hay trong nước, á hay Âu hả anh?
- Xe nhập mới tinh, ác chiến lắm. "To, khỏe, ngon, bổ, rẻ", chưa thấy hàng gì hot thế. Cứ như cổ phiếu. Mua, trả tiền xong mà không dắt xe đi ngay thì cứ 15 phút lại có một người đến trả thêm 500 đô.
- Khiếp, mồm mép như dân buôn xe í! Thế em đi rút tiền nhé?
- Chuyển khoản! Rút riếc, rườm rà, đếm chác mất thời gian!
- Eo, người đâu mà lạnh lùng thế không biết, tiền vợ chồng mình tần tảo "be bờ, đắp đập" cả chục năm, lấy về cho em vuốt ve, ôm ấp một đêm rồi hãy tiêu được không m...ì...nh... ình... ình...?
- Tùy. Ôm tiền ngủ thì cất anh vào két à, đêm anh bị "nhớ nhà" thì "giao ban" với ai? Mà không có xe màu xanh, trắng hợp với mệnh của em thì cũng mua nhé!
- Không sao, màu gì em cũng "nuốt mung". Anh Hưng tốt thật, nếu mình nghĩ lại ngay thì cũng ăn ra gần chục triệu, tội gì? Mà xe để đi thì em cúng “giải màu” cũng chỉ mất vài trăm bạc ta. Mai đến chỗ anh Hưng lấy xe sớm, xong mình đi ăn sáng ở Nắng Sài Gòn nha... a... a...!
Vợ tôi đấy! Cô ấy mà nghi ngờ, chỉ cảm thấy không cần chứng cớ, là vặn vẹo, chắt lọc, rình rập, ngăn chặn, keo kiệt, khó khăn, bới bèo ra bọ và còn vô số hành vi không tiện mô tả... tóm lại là nàng sẽ không để sót một làn khói mảnh nào bay ngang qua mũi. Nhưng một khi được nàng tin yêu, thì tha hồ mà tận hưởng sự yêu thương, chăm bẵm, buông thả, bồng bột, hớ hênh, cả tin, hào phóng... tất tần tật những thứ quý giá nhất mà nàng có hoặc sắp có.