Chơi xe với những hành trình đi “bụi” – góc tự do riêng của giới trẻ
Mấy năm trở lại đây, những chuyến đi chơi xa của những nhóm bạn trẻ dần trở thành một trào lưu du lịch khám phá. Nhen nhóm từ những nhóm chơi xe độ và bùng nổ tới lớp trẻ ưa tự do nhưng phải lắng nghe túi tiền. Xung quanh chuyện đi chơi “bụi” là một mảng góc tâm hồn của giới trẻ, qua những kỉ niệm trên những chuyến đi nghe được từ những câu chuyện “trà đá – vỉa hè”.
Sau những chuyến đi, những câu chuyện đi chơi “bụi” thường được ôn lại trong những cuộc gặp thường xuyên của các nhóm bạn trẻ tại những vỉa hè Hà Nội phố vốn quen thuộc với những cốc trà chanh, những đĩa hướng dương và những nụ cười sảng khoái. Đi chơi “bụi” được coi là những chuyến du lịch mà nhóm các bạn trẻ tự đi bằng phương tiện hai bánh, với hành trình, địa điểm dừng chân ngẫu hứng tự sắp xếp. Thậm chí, địa điểm dừng chân qua đêm được các bạn trẻ chọn là nhà dân ngang đường, hay đôi khi tự nhóm lửa, cắm trại và qua đêm ở những khoảng đất trống cạnh đường gần gũi với thiên nhiên, với những đồi núi vùng cao lộng gió. Có những kẻ “điên rồ”, yêu thích khám phá và thêm một chút mạo hiểm, đã “một mình một ngựa” thực hiện những chuyến đi dài vượt hàng ngàn cây số, qua những bản làng vùng cao, những con đường đầy đất đá, với mục đích chỉ được ngắm nhìn vẻ đẹp hoang sơ của đất nước hình chữ S, ngắm nhìn những sắc màu của trang phục dân tộc, hay những ánh mắt ngây thơ và cái vẫy tay đáng yêu của trẻ con vùng cao… Vượt trên tất cả là niềm khao khát đam mê chinh phục những con đường và vượt qua những khó khăn của chính mình. Đó đôi lúc là con đường tự do dành cho tâm hồn sống giữa sự phồn hoa đông đúc của đô thị, tìm góc nhỏ đẹp đẽ trong cuộc sống hay làm những việc nhỏ đẹp hơn cho đời.
Hơn thế nữa, du lịch “bụi” trở thành một thế giới riêng mà không ít bạn trẻ đã bước vào, và sự kết nối giữa những con người yêu thích cái đẹp hoang sơ có không ít câu chuyện thú vị. Khi mới đầu, du lịch bụi vẫn còn là những cuộc đi mạo hiểm chỉ có những chàng thanh niên ưa khám phá tham gia. Họ vô tình gặp gỡ và làm quen trên những diễn đàn, những hội nhóm chơi xe, vì niềm yêu thích chung lấy cái cớ là những chiếc môtô hai bánh bất kể thương hiệu, bất kể giá trị và đôi lúc bất kể…khả năng hoạt động, giống như những chiếc xe…”chở lợn”. Đề tài muôn thủa của họ thường là chiếc xe đỏng đảnh như “cụ già lớn tuổi” hoặc các dòng xe hai kì “Xã hội chủ nghĩa” (các dòng xe do các nước xã hội chủ nghĩa cũ sản xuất như Liên xô, Đông Đức, Tiệp Khắc sản xuất…) để lập ra một vài câu lạc bộ toàn những “nghệ sĩ điên rồ”. Những con người chơi xe trẻ tuổi hoài niệm với quá khứ huy hoàng của ông cha thời bao cấp, lục tìm và phục dựng những chiếc Minks “khờ”, những chiếc Simson… thồ hàng. Sau những buổi offline nho nhỏ, mục đích là giao lưu, trao đổi kiến thức cũng như hỗ trợ nhau cùng…sửa xe. Rồi những buổi chuyện trò bắt đầu với chủ đề công việc, gia đình, học tập… “hầm bà lằng” mọi thứ trên đời. Tới một ngày, khi ý tưởng tổ chức một chuyến đi du lịch “tự cung, tự cấp” được nhen nhóm, thì cả nhóm chơi hưởng ứng rồi rạo rực, tất bật chuẩn bị tinh thần cũng như vật chất và quan trọng hơn hết là chuẩn bị xe cộ để tham gia những chuyến đi. Hết hội xe XHCN, rồi tới những hội nhóm khác, cũng đều có những cuộc chơi tương tự. Rồi cả những chiếc xe mang đầy vẻ đẹp Ý như các mẫu Vespa cổ, vốn dành cho việc di chuyển trong thành phố. Những thành viên câu lạc bộ Vespa cũng tổ chức những chuyến đi chơi xa đầy thi vị. Những hình ảnh đẹp, những câu chuyện “dở khóc dở cười” vì hỏng xe trên đường… ngay lập tức được cập nhật trên những diễn đàn, những hội, nhóm trên các trang mạng xã hội. Rồi cứ thế, những con người vô tình đọc được, họ lại tìm đến và kết bạn mới khiến cho phong trào chơi xe cứ dần phát triển. Cho tới khi, những cuộc đi chơi “bụi” được các bạn trẻ tự tổ chức, đi bằng bất cứ loại phương tiện hai bánh nào, từ xe cổ, xe độ và thậm chí cả những chiếc xe số mới như Wave, Dream hay xe ga… Lúc đó, “xe chỉ là cái cớ” để con người có chung niềm yêu thích đến với nhau, chia sẻ và cùng trải nghiệm.
Đôi lúc hay bắt gặp trên đường hình ảnh những chiếc xe “lủi thủi” một bên góc đường, chàng trai lúi húi sửa chữa, cô gái đi cùng đứng chờ thi thoảng liếc những ánh mắt lo lắng và bối rối. Bông một nhóm bạn trẻ khác dừng lại, những chàng trai thì hỏi thăm, bắt tay cùng giúp đỡ sửa chữa chiếc xe bị hỏng, những cô bạn gái làm quen với những người bạn mới rồi cười đùa. Họ đến với nhau tự nhiên giữa những khung cảnh tự do hoang sơ. Đó là cơ hội hiếm hoi con người xích lại gần nhau, khi cuộc sống hiện đại thành thị vô tình bỏ qua cái rung động bản năng khi nhìn thấy đồng loại gặp khó khăn.
Cuộc hội ngộ nào cũng có kết thúc, họ lại trở về cuộc sống thường nhật với những công việc, những buổi học trên trường hay bận rộn với những mục đích cuộc sống riêng. Nhưng với họ, “xe chỉ là cái cớ” để họ gặp nhau những khi rảnh rỗi. Đôi lúc chỉ là chia sẻ một vài phụ tùng xe lặt vặt, hay sự giúp đỡ nho nhỏ khi bạn “xe” gặp khó, như việc đẩy giúp xế khi xe bạn hết xăng hay mắc bệnh “ma làm” không thể tìm được nguyên nhân trên đường, nhưng không muốn ghé thăm những cửa hàng “chặt chém”.
Mỗi năm một lần, các câu lạc bộ gắn bó với nhau thường tổ chức những sự kiện nhỏ cùng gặp gỡ, ngồi cùng nhau ôn lại kỉ niệm đã qua. Ngoái lại những điều làm được và mong muốn trong một năm dài bộn bề cuộc sống. Ở đó, những con người lại có cơ hội gặp gỡ, kết bạn. Những cuộc du ngoạn đó dần tạo nên một cộng đồng chơi xe đầy đủ tầng lớp, tuổi tác và phong cách sống. Càng ngày, cộng đồng dần lớn mạnh và đa sắc màu, như một thế giới khác bên cạnh cuộc sống rộn ràng và bận rộn đấu tranh với những nhu cầu vật chất thường ngày. Những chàng trai hiền lành dễ mến cũng có những phút điên rồ tự do phá cách. Những chàng trai cá tính mạnh mẽ thường ngày cũng có những phút tốt bụng giúp đỡ người bạn đi đường gặp khó. Hay những cô gái cá tính cũng được tỏa sáng giữa những bạn bè trang lứa cùng niềm đam mê. Trên tất cả, họ tìm thấy được một góc khuất khao khát tự do trong tâm hồn bị cuộc sống bận rộn hàng ngày che lấp bản ngã!