Ba chàng ngốc đi xuyên Việt (P.1)

Đây là tâm sự về hành trình dài 10 ngày xuyên Việt từ Hà Nội vào Nam của 3 người đàn ông Úc tự nhận mình là những “gã ngốc” lần đầu tới một đất nước xa lạ với những trải nhiệm khó quên ở mỗi cung đường chúng tôi tới trên đất nước Việt Nam.

“3 chàng ngốc” kiếm được những chiếc xe máy tuyệt vời tại Hà Nội mà chỉ phải đặt cọc có 500 USD

 

Ngày 1: Hà Nội – Mai Châu
 
·         134 km
·         5 giờ chạy xe
 
Buổi sáng đầu tiên trong chuyến hành trình là tìm tới văn phòng tour du lịch ở Hà Nội. Tìm cách thỏa thuận thuê 3 chiếc xe máy hiệu Yamaha ở văn phòng du lịch Flamingo Travel, sau đó chúng tôi kiểm tra xem mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi cho sáng hôm sau. Một anh bạn “tua-gai” đã ra giá hướng dẫn là 50 USD/ngày, nhưng chúng tôi không thích như vậy. Tuy có chút tranh luận về việc tự đi hay không, nhưng cuối cùng cũng thống nhất chi... 8 USD để tìm mua cuốn sách bản đồ chỉ đường giao thông ở Việt Nam. Nhằm tránh phải dừng ở mỗi đoạn rẽ để chờ nhau, chúng tôi lên ý tưởng ngồi lại với nhau vào mỗi buổi sáng và thống nhất viết ra giấy những đoạn đường rẽ, ví dụ, 22km rồi rẽ phải, 98km rồi rẽ trái, v.v. Đây chính là cách điều hướng chính xác đối với đoạn đường loằng ngoằng như mê cung, và cũng nhờ những con số trong sách chỉ dẫn đường giúp cho khoảng cách di chuyển của chúng tôi được rút ngắn tới mức gần nhất có thể.
 
 
Một cặp người Anh ở phòng trọ chung sau đó đã khuyên tránh Quốc lộ 1 và đi theo cung đường phía Tây men theo đường biên giới Lào mà người Việt gọi là đường Hồ Chí Minh. Sau một hồi thảo luận nhanh, chúng tôi quyết định chuyển kế hoạch và theo hướng dẫn của những người Anh đó là sẽ chúng tôi Mai Châu làm điểm nghỉ chân đêm đầu tiên thay cho Ninh Bình trên Quốc lộ 1. Sau này chúng tôi mới biết đây là quyết định rất “dũng cảm” và quá liều lĩnh, vì ngay cả người Việt Nam cũng khá sợ khi chúng tôi đi đường này, dù nó đẹp nhưng vắng và rất hiếm các trạm dịch vụ!
 
Nói là tự đi nhưng chúng tôi cũng phải mất khoản tiền dẫn đường 30 USD để nhờ đưa ra ngoại thành Hà Nội khoảng 14 cây về phía Quốc lộ 6. Phí 30 USD đó là quá hời so với những gì mà đôi bạn người Anh đã cung cấp cho chúng tôi gần 3 tiếng đồng hồ đã kể ở trên. Nhưng đen đủi là 1 xe máy bị hỏng bugi ngay chặng đầu tiên, thế là lại quay trở lại văn phòng để thay bugi khác. Cho tới giữa trưa, chúng tôi mới trở lại cuộc hành trình chạy thẳng ra ngoại ô Hà Nội.
 
Ban đầu, chúng tôi đi với vận tốc rất chậm nhưng là để luyện cho quen tay lái ở 20 cây số đầu tiên. Biển chỉ dẫn đường ra khỏi nội thành Hà Nội rất rõ ràng. Phương tiện giao thông ở đây thưa thớt và chúng tôi có thể thử tay lái ở vận tốc cao hơn như những gì từng nghe về khả năng vận hành của chiếc Yamaha này. Chúng tôi đã chúng tôi một quán ăn bên đường lúc 2 giờ để ăn và nghỉ trưa. Sau đó chúng tôi tiếp tục với những lo lắng và sợ nhất là những chú bò đực hay dê núi thi thoảng xuất hiện với tư thế nằm ườn đánh một giấc trưa giữa đường.
 
 
Tiếp tục tới Mai Châu, nhưng sau 10 cây số đi qua đoạn đường bụi bặm, chúng tôi nhận ra thực tế đã đi sai đường và quyết định quay trở lại đường cũ. Tuy nhiên, chúng tôi đã được ngắm nhìn một ngôi làng nhỏ xinh xinh – nơi dân bản trông rất lạ mắt.
 
Thị trấn nhỏ trên hành trình
 
Sau đó chúng tôi đã quay lại đường Quốc lộ chính và rẽ vào Mai Châu. Chỗ ở rất đơn giản nhưng thức ăn thì thực sự hấp dẫn. Người phục vụ nhanh chóng mang ghế và bia mát cho chúng tôi. Chúng tôi được miễn phí dịch vụ sử dụng xe đạp để tham quan quanh khu vực và trong thời gian đợi nhà nghỉ chuẩn bị bữa tối. Thị trấn nơi đây được biết đến với sản phẩm thủ công dệt. Nếu bạn muốn có khăn dệt, túi dệt hay áo dệt thì nơi này là chính hiệu rồi. Xung quanh khu vực được bao bọc bởi các cánh đồng lúa rộng mênh mông... Chỗ ngủ rất đơn giản ở Nhà nghỉ Mai Châu. Một chiếc chiếu mỏng và một chiếc màn mắc quanh bốn góc.
 
Xe đạp lang thang khắp Mai Châu cho dù nó dễ bị tuột xích
 

Ngày 2: Mai Châu - Phố Châu

 
  • 336 km: 10 giờ chạy xe
 
Một ngày mới được đánh thức từ rất sớm bằng tiếng gà gáy phía bên kia đầu phố lúc… 2h30 phút sáng! Và chúng tiếp tục bản hợp xướng ấy cho tới tận 7 giờ sáng. Sau khi đóng gói hành lý lên xe máy, sẵn sàng khởi hành lúc 6h30 phút sáng, chúng tôi mua cà phê, bánh mì và chuối, tính chi phí chỉ bằng một giờ làm việc ở Úc (16 USD/kg). Sau khi đánh chén, hết là 30 USD vừa ở, ăn, và uống.
 
Thưởng thức cà phê và chuối cho bữa sáng.
 
 
Theo Quốc lộ 15, đi cách Mai Châu 100 cây số, đường lầy, nhiều cát sỏi và bụi kinh, đường đi nhiều xe tải, có khi phóng đối mặt với nó nhưng cũng may là không có chuyện gì xảy ra.
 
Một chiếc cầu treo cũ kỹ bắc ngang qua sông, được xây với trị giá 1,38 tỷ đồng, hoàn thành năm 2001. Nó được dựng khá chắc chắn, đủ sức đỡ tải trọng của người đi xe nhưng tôi tính nếu với những chiếc xe máy to nặng hơn và cả chúng tôi không nên đi cùng lúc qua cầu.
 
Tôi cũng không dám nếu phải đi qua cầu lần nữa. Thanh gỗ chắn ngang phía cuối cầu chỉ để hợp với những người nhỏ bé. Còn đối với một thằng to xác như tôi thì thanh gỗ sẽ dễ phang ngang qua đầu.
 
Sau khi lái xe cả sáng (trung bình khoảng 30km/h), chúng tôi đã nghỉ chân tại quán ở Ngọc Lạc dùng bữa trưa là món Phở Bò. Đây là món đầu tiên chúng tôi ăn trong ngày những sẽ trở thành món ăn cho những ngày sau nữa. Phở ăn kèm rau thơm, giá và ớt khá là ngon miệng.
 
Ăn xong, chúng tôi lên đường tới Phố Châu là tầm 5 giờ chiều. Phải mất gần 10 tiếng đồng hồ trên xe để tới cái đích thứ 2 cho đêm tiếp theo ở Việt Nam. Phố Châu là một thị trấn khá nhỏ, chỉ có mỗi một con phố chính. Thật là buồn tẻ, thị trấn như một Hành tinh đơn độc, chúng tôi đi thêm 20 phút nữa tìm nhà nghỉ hoặc nhà khách. Nhưng đi loanh quanh một hồi mà mãi chưa thấy, lục tìm trong bản đồ cụm từ khách sạn trong tiếng việt là “Nhà nghỉ”. Cuối cùng, chúng tôi phải hỏi thăm người dân địa phương. Tới một nhà nghỉ và thuê được 3 giường đơn, có wi-fi với giá 15 USD cho một tối. Chúng tôi cũng chưa rõ điểm đến tiếp theo cho ngày mai là ở đâu nhưng tất cả đều đã quá mệt và mọi việc để sáng mai tính tiếp.
 
(còn tiếp)
 

Tin tổng hợp

otoxemay.vn