Nữ CSGT Hà Nội "mở hàng" trong ngày mưa phùn gió bấc

Sáng 3/1/2013, các nữ cảnh sát giao thông (CSGT) Hà Nội đã bắt đầu ra đường làm nhiệm vụ. Điềm gở cho các cô CSGT là ngay trong ngày "mở hàng" trời đã mưa phùn tầm tã, gió rét căm căm. Chưa biết các cô CSGT làm, ăn ra sao, nhưng chắc chắn cánh lái xe cũng đỡ gai mắt với hình ảnh các chàng CSGT đeo kính đen miệng phì phèo thuốc lá hoặc nồng nặc mùi bia rượu, quát nạt chủ phương tiện.

Trách nhiệm của lực lượng này là phân làn và hướng dẫn giao thông tại một số giao lộ quan trọng ở nội thành Thủ đô và một số cửa ngõ vào trung tâm thành phố trong giờ cao điểm (sáng 7-8h30 và chiều 16h30-18h). Ở nội thành, các giao lộ được "mềm hoá" gồm Tràng Tiền, Điện Biên Phủ - Cửa Nam, Trần Phú - Điện Biên Phủ, Nguyễn Chí Thanh - Kim Mã, Ô Chợ Dừa, phố Huế - Đại Cồ Việt, Giải Phóng - Đại Cồ Việt, Nguyễn Văn Cừ - Nguyễn Sơn, Phạm Văn Đồng - Hoàng Quốc Việt, Cầu Trắng (Quang Trung, Hà Đông)...
 
Có khá nhiều cô CSGT đeo kính (không biết cận hay viễn), hầu hết đều có làn da trắng nõn và gương mặt... đã qua sơ tuyển. Có lẽ các nữ chiến sỹ này được điều động từ bàn giấy ra đường. Theo tiền lệ trong ngành cảnh sát, việc được điều động sang lực lượng CSGT giống như nhận lộc... trên ban xuống, nhưng lại không hề có tí ti ngẫu nhiên hay may rủi nào. Trong khi chưa biết cách... "thụ lộc", trước mắt các nữ CSGT sẽ phải tạm ứng làn da trắng trẻo, lá phổi căng phồng và cặp mắt mơ màng của họ cho nắng, mưa, gió và đặc biệt là cả 3 yếu tố đó đều luôn đi kèm với 3 yếu tố bổ sung là bụi, bùn và tiếng còi xe - rú ga - cãi vã inh ỏi. Đó là chưa nói tới cái hoạ cứ dăm bữa nửa tháng sẽ lại có một cô thiếu may mắn bị cánh lái xe xúc lên ca-pô ôtô cho "đi dạo" vài đoạn phố.
 
Nói vậy để thấy cái nghề này không phù hợp với phụ nữ. Cứ nhìn đám nam CSGT ở Việt Nam xưa nay là biết, dù trắng trẻo thư sinh đến đâu thì sau vài tháng đứng đường là mặt dày, da đen cháy như thiên lôi. Đó là chưa nói đến chuyện gặp nguy hiểm hoặc bị nhiễm các thói hư tật xấu đặc thù của ngành này. Còn nếu các cô CSGT mà ngại nắng mưa, cứ ru rú trong bốt hoặc nấp dưới tán cây, ô dù... thì có cố theo nghề cũng vô nghĩa. Mà đã lâu rồi, ở các nước phát triển, việc điều khiển, hướng dẫn giao thông người ta đã uỷ nhiệm cho đèn đóm, biển báo, quy ước, tuyên truyền... chứ đâu có dùng đến con người. Nhiều khi đi cả ngày ở các đô thị lớn của Nhật, Mỹ, Anh, Úc... người ta cũng chẳng tìm thấy bóng CSGT nào, có lẽ họ ngồi trực trên những chiếc xe công vụ và chỉ xuất hiện khi xảy ra vụ việc cần sự can thiệp của chính quyền.
 
Trong dư luận, cứ 10 người thì có đến 7-8 lời bàn nghi ngờ sự thành công của sáng kiến đưa nữ CSGT ra phố. Thôi thì cứ để các quan ngành cảnh sát thử nghiệm vài thế "nhu quyền" xem có cải thiện được hình ảnh của ngành CSGT trong mắt người dân hay không. Nếu không ổn thì lại cô nào về chỗ nấy. Tạm thời đã có lệnh thì phải chịu, cái gì mà chẳng có giá của nó.
 
Dưới đây là một vài hình ảnh về buổi đầu làm việc của lực lượng nữ CSGT tại Hà Nội ghi nhận qua ống kính phóng viên.
 
 
 
 
 
 

Tin tổng hợp

otoxemay.vn