I.O.M TT 2015: Guy Martin – "trước khi đua, tôi uống trà"
Cuộc đua danh giá và những luật lệ khắc nghiệt trên đảo Isle of Man khẳng định, chỉ có duy nhất một người chiến thắng. Người đứng thứ 2 cũng chỉ là người đứng đầu của những người về sau. Đường đua Moutain Course có một tay đua tài năng, nhưng may mắn không đến với anh kể cả khi phong độ tốt nhất. Đó là Guy Martin – tay đua 33 tuổi người Anh đang đua cho đội Tyco BMW Motorrad Racing.
Sinh ngày mùng 4 tháng 11 năm 1981 tại Đông Bắc Lincolnshire, Anh Quốc, Guy Martin ngoài nghề chính là đua xe máy, anh còn là thợ xe tải và thỉnh thoảng “kiếm thêm” bằng việc dẫn chương trình truyền hình. Cũng tương tự các đối thủ tham gia những giải “đường phố” chính cống mạo hiểm, Guy Martin cũng thường xuyên tham dự Isle of Man TT, Ulster Grand Prix hay North West 200.
Gia cảnh của Martin khá phức tạp và nhiều điều trùng hợp thú vị. Anh có hai chị em gái và một em trai. Em trai của Martin là Stuart là một thợ máy xe tải và đảm nhiệm kỹ thật trên các mẫu xe đua. Em gái Kate là nữ nhân viên đầu tiên taị trường đua ở Thruxton. Sau đó Kate yêu và lấy tay đua hai lần vô địch TT thể thức Sidecar TT - Patrick Farrance.
Martin là một thợ kỹ thuật chuyên sửa chữa xe tải. Trước đó anh làm việc cùng cha tại garage gia đình Scania ở quê nhà, sau đó làm việc cho canh ty sản xuất xe tải ở Grimsby nhưng lại chỉ sống ở nhà trong một ngôi làng cách đó 20 dặm. Phương tiện di chuyển hàng ngày của Martin vẫn là chiếc Ford Transit, mới đây anh mua một chiếc Aston Martin V12 Vantage nhưng lại bán đi để mua một chiếc Volvo 1986 độ.
Mùa giải I.O.M TT 2015, Guy Martin sẽ tiếp tục trở lại đảo Manx cạnh tranh với 200 đối thủ tài năng. Trong sự nghiệp của mình, Martin luôn gặp phải những sự cố lớn, khiến tay đua tài năng dù đã 15 lần được đứng lên bục nhận giải, nhưng chưa bao giờ giành được ngôi vị quán quân.
Mùa giải lần thứ 12 đua TT, Martin sẽ chạy cả thể thức Supersport TT với một chiếc Triumph Daytona 675 và đầu quân cho đội đua Smiths Racing (Tyco BMW Motorrad Racing). Chính sự nghiệt ngã trên đường đua và những xui xẻo Martin gặp phải, khiến cuộc đua cũng như đời sống của anh rất nhiều màu sắc, thu hút được nhiều sự quan tâm của giới truyền thông và biến Martin thành một trong những tay đua không chức vô địch nổi tiếng nhất.
Trước tuần chạy tập, tạp chí CW đã có một cuộc phỏng vấn nhỏ với Guy Martin.
CW: Điều gì là đáng sợ nhất mà bạn đã gặp trong cuộc sống của bạn?
GM: Đó là cuộc trải nghiệm trên đường ở Pikes Peak với chiếc Martek Suzuki 1100 Turbo mà tự tôi độ. Những gì chiếc xe đem lại chưa làm tôi hài lòng, nhưng tôi sẽ tiếp tục hoàn thiện nó để tham dự đua TT.
CW: Đây có thể là năm cuối cùng anh đua TT?
GM: Có thể đây sẽ là mùa giải cuối cùng tôi tham dự. Bởi tôi không còn thích nó, có quá nhiều người, quá nhiều đối thủ và nó trở nên khó khăn với tôi. Đua xe là sở thích của tôi, và nếu tôi không được thưởng thức nó thì chả có lý do gì tôi sẽ tiếp tục tham gia. Tôi đã thi đấu 11 năm, với 100% cố gắng nhưng luôn có những vấn đề khiến kết quả của tôi không đúng 100% những gì tôi bỏ ra.
CW: Lần gần đây nhất bạn đối mặt với cái chết là khi nào?
GM: Tôi đua giải North West 200 mùa giải 2012 và vướng vào một tai nạn nghiệm trọng, nhưng may mắn chỉ một vài vết bầm tím. Lúc đó tôi tưởng mình đã chết, khi bị bay ra khỏi chiếc xe đua Honda ở tốc độ 170 dặm/giờ (273.59 km/h), chiếc xe lao vào tường và vỡ vụn.
CW: Và sau tai nạn đó?
GM: Tôi tiếp tục làm việc với những chiếc xe tải, tôi gắn bó với công việc đó từ năm 12 tuổi, sau khi tan học và những cuối tuần cho tới nay. Tôi vẫn thường xuyên thức dạy vào lúc 5h sáng và làm những công việc yêu thích.
CW: Điều gì thách thức bạn trong cuộc sống tương lai của anh?
GM: Tôi đang độ chiếc Rob North Triumph để chạy trên “Wall of Death” ở anh, một chiếc motordrome đi trên những bức tường thẳng đứng. Tôi cũng đang suy nghĩ về những chuyến hành trình từ Goa (miền nam Ấn Độ), đến trại căn cứ trên Everest trên dãy Himalaya ở Nepal. Và sau đó là những cuộc đua leo núi.
CW: Bạn có quan tâm tới công nghệ và các thiết bị điện tử trên xe cộ?
GM: Tôi yêu công nghệ, và quan tâm tới công nghệ trên xe đua F1 với ý tưởng áp dụng trên xe máy. Tôi đang tự thiết kế một động cơ và điều chỉnh nó trong thời gian rảnh rỗi. Một ngày nào đó, nó sẽ là một chiếc xe máy hoàn thiện của chính tôi tạo ra. Và tất cả mọi thứ được làm ở Lincolnshire.
CW: Có bao nhiêu xe máy trong kho của bạn?
GM: Tôi có chiếc Martek Suzuki 1100 Turbo, và phải mất 5 năm để làm nó. Một chiếc Suzuki GSX-R đua Superstock và bây giờ là chiếc Rob North Triumph. Ngoài ra còn có chiếc Bimota V Due, một chiếc Honda 450 Flat Track…
CW: Nỗi sợ hãi lớn nhất của bạn là gì?
GM: Một cuộc sống bình thường và tẻ nhạt. Tôi vẫn chưa sẵn sàng để lấy vợ. Đối với tôi, mỗi ngày phải có những trải nghiệm khác nhau. Chứ không phải mỗi chủ nhật bạn cắt cỏ, thứ bảy xem ti vi với cốc trà. Tôi không có truyền hình hay internet ở nhà, khi tôi muốn gặp gỡ bạn bè, tôi gọi điện cho anh ta. Tôi cũng không có tweet hay Facebook cá nhân. Tôi chưa có gia đình, và bạn đồng hành của tôi là một chú chó Labrador tên là Nigel. (đặt theo tên Formula 1 World Champion Nigel Mansell).
CW: Kí ức đầu tiên về xe đua của bạn?
GM: Đua xe với bố tôi. Khi tôi 6 tuổi .
CW: Những gì mà bạn còn nợ cha mẹ?
GM: Tôi còn nợ rất nhiều từ họ.
CW: Không tính tài sản vật chất. Thứ đắt nhất bạn từng mua?
GM: Tôi luôn mua những thứ dành cho công việc. Và bộ dụng cụ sửa chữa American Snap-on là thứ tiêu nhiều tiền của tôi nhất.
CW: Dụng cụ nào hiện đại nhất của bạn?
GM: Tôi chỉ cần hộp dụng cụ của tôi. Tôi không cần các máy móc hiện đại.
CW: Điều gì đã làm bạn khóc cuối cùng?
GM: Bán gái cũ. Cô ấy rất đặc biệt. Tôi muốn gửi lời xin lỗi vì đã lừa dối cô ấy.
CW: Những lúc thư giãn bạn thường làm gì?
GM: Tôi nhâm nhi trà trước khi đua. Tôi thích độc sách, xem phim, nghe nhạc. Sách yêu thích của tôi là những quyển do George Orwell viết năm 1984. Phim tôi thích Jackie Brown và Pulp Fiction Quentin Tarantino. Nhạc tôi thích Led Zeppelin, Rolling Stone, Nirvana, Eric Clapton…
CW: Và bạn nghĩ giới hạn của mình là gì?
GM: Trong tất cả những cuộc đua khác nhau đều có giới hạn. Trong cuộc sống giới hạn là khi tôi không còn thành thật với bản thân mình. Tôi phải thành thật với Guy Martin…