Tôi ‘dạy’ vợ lái xe

“Dạy con từ thủa còn thơ, dạy vợ từ thủa mới về làm dâu”, điều này đã được các cụ đúc kết từ kinh nghiệm hàng trăm năm thì cấm có sai nửa chữ, và ngay cả trong chuyện học lái xe cũng vậy.

Các nàng ở cái thủa bơ vơ đó cái gì cũng mới, cái gì cũng lạ, nên thường tỏ vẻ rụt rè, dễ thương chính vì vậy muốn dạy gì phải tranh thủ dạy ngay. Chứ đã để lâu, hiện nguyên hình là một bà chủ nhà, một đại tổng quản quyền uy, người quyết định cơm – áo – gạo – tiền của cả một gia đình, thì chỉ riêng việc “dỗ” thôi cũng đã khó chứ chưa dám nói đến “dạy”. Kể cả việc dạy nàng lái xe cũng không phải là một ngoại lệ.
 
Động cơ học tập
 
Vợ đỏ mặt tía tai “phi” xe máy vào sân, đá chân chống cái “cạch”, rối rít gọi:
Anh ơi, chồng ơi, chồng đâu... anh dạy em lái xe ngay.
Chồng: Ah, hay quá, quyết tâm “độc lập tác chiến” rồi hả. Anh hay phải đi công tác, em mà tự lái xe được thì vừa chủ động trong công việc mà con cái, ông bà hai bên cũng được nhờ. Nhưng sao tự nhiên hôm nay “máu” thế?
Vợ: Con ranh con phòng bên có cái Matiz “ghẻ”, xe nhà mình bỏ rẻ cũng gấp bốn lần xe nó, thế mà mặt cứ vác lên. Mình chúc mừng xe mới thì nó bảo em đi ôtô cho nó năng động, hiện đại.
Chồng (lí nhí): Thì đúng là năng động hiện đại mà.
Vợ: Thế em không năng động, không hiện đại à? Anh đưa ngay chìa khóa xe đây cho em mượn.
Chồng: Không được, không được... em phải học luật giao thông, học lý thuyết rồi mới tập xe được. Nếu tập xe ngay dễ “ngọc thể bất an” lắm, bố con anh lại mất nhờ.
Vợ: Kệ anh đấy, vụ này em khoán cho anh. Em mà không biết lái xe là tại anh hết.
Chồng: Hả, hả...
 
Học luật giao thông
 
Vợ: Anh đùa em à? Anh cố tình không muốn dạy em đúng không? 450 câu hỏi, nhiều thế này làm sao mà học được. Việc cơ quan đã mệt, về nhà lại cơm nước giặt giũ, rồi tắm rửa, kiểm tra bài vở của con... Tuần này nhà mình có đám giỗ rồi lại đám cưới đứa cháu. Bao nhiêu việc thế mà anh đưa cho em từng này câu hỏi là làm sao?
Chồng: Nhưng mà Luật giao thông nó...
Vợ: Luật, anh có cái quần của mình cũng không tự giặt được lại còn giở Luật ra với em à. Em không học kiểu này đâu.
Chồng: Thế em xem mấy cái sa hình ở phía sau cho vui mắt đã vậy.
Vợ săm soi sa hình rồi reo lên: Ah, “thằng” xe này phạm luật rồi, đèn đỏ lại còn cố tình... cho mày chết. Câu này mình chắc đúng. Hí hí... ớ, anh ơi sao em lại sai thế này, hay là sách họ nhầm?
Chồng: Sách không nhầm đâu, thằng này không sai vì tuy đèn đỏ nhưng nó đã đi quá nửa đường rồi, thằng mới vượt vạch này mới sai.
Vợ: Đã bảo là không học kiểu này mà lại. Hình vẽ thì rối rắm, đánh đố người ta, câu hỏi thì trúc trắc, lẫn lộn lung tung ai mà học được. Kệ anh đấy.
Chồng: Thôi, thế này vậy. Cứ câu nào có đáp án là “cả ba phương án trên” thì “cả ba” là đáp án đúng. Còn câu nào có đáp án quá 10 từ thì cái đúng luôn dài nhất... Về sa hình thì hình nào mà vẽ 4 xe thì đáp án đúng là đáp án số 3. Có 2 xe thì chọn đáp án có từ “tất cả”...
Vợ: Ừ, ờ... ừ, ờ...
Chồng: Ấy ấy, em đừng học cái đó, đấy chỉ là thủ thuật để đi thi thôi, còn bây giờ em xem luật đi.
Vợ: Kệ em.
Chồng: Nhưng mà... mà...
 
Học thực hành
 
Vợ: Thôi, thôi... em sợ lắm, không lái đâu.
Chồng: Tự tin lên em. 2h đêm rồi, đường Mỹ Đình thì rộng mênh mông thế này, anh đi thám thính hết rồi. Thậm chí mấy anh công an đang trực kia cũng được anh “khuyến cáo” là em đang tập xe... Nói chung là tình hình “yên ắng”, em không phải lo gì đâu.
Vợ: Grừ, grừ, rừ.....
Chồng: Ga nhẹ nhàng, đều chân. Giữ nguyên tay lái, đi thẳng. Ga lên chút, rồi, rồi... giảm xuống. Phanh...
Vợ: Grừ, grừ, rừ.....
Chồng: Phanh cơ mà, sao lại ga tướng lên?
Vợ: Grừ, grừ, rừ.....
Chồng: Điều quan trọng nhất trong khi lái xe là chân ga với chân phanh thì nói mãi vẫn nhầm. Lúc cần dừng xe mà lại ga thêm lên để đâm chết người à? Mà nhắc đi nhắc lại rồi chứ có phải chưa nói đâu.
Vợ mếu máo: Tại chân ga với chân phanh nằm gần nhau quá nên em mới nhầm chứ. Mà anh mắng em giữa đường, giữa chợ thế này à? Lúc anh ốm, anh đau em chăm sóc là thế vậy mà nhầm có một tí anh đã nhiếc móc, sỉ vả em à? Không thèm tập nữa. Đi về!
Chồng: Ấy, ấy...
 
Kết luận
 
Chồng: Anh à, tôi đây mà. Chả là “Mèo già”nhà tôi muốn học lái xe, anh giúp xem có cách nào giải quyết vụ này nhanh nhanh không, chứ mấy hôm nay gia đình tôi lục đục quá.
Bạn: Nghe “giang hồ” đồn đại là anh đang dạy vợ lái xe cơ mà. Thế “trụ” được mấy ngày?
Chồng: Một tuần.
Bạn: Thế thì anh là Đại sư phụ của tôi rồi. Tôi ăn lương nhà nước dạy lái xe mà chỉ trụ được với học viên vợ đúng 3 ngày. Nói nhẹ thì không nghe, nói nặng lại dỗi. Dễ tự ái nhưng lại hay chỉ trích. Thế “Mèo già” nhà anh có chê bai gì không?
Chồng: Chê là chê thế nào. “Hắn” đòi thay đổi thiết kế xe, sửa lại luật giao thông mà còn đang định kiện cả hãng sản xuất đây này.
Bạn: Hơ hơ... vụ này nghe quen quen. Nhưng thôi, không lo đâu. Chị em hay a dua nhưng lại không chịu thua chị kém em bao giờ, tôi sẽ ưu tiên bố trí vợ anh vào lớp có nhiều nữ. Cái vụ thực hành dã ngoại vừa “buôn dưa lê” vừa đi picnic ăn uống là mấy mụ ấy sướng nhất. Chị em họ ganh đua nhau chóng tiến bộ lắm. Anh có thấy nhà có mỗi đứa nhỏ mà quát mãi nó không nghe, trong khi đó ở lớp mẫu giáo hàng mấy chục đứa cô giáo nói một cái là răm rắp ngay không?
Chồng: Sao?
Bạn: Thì cô giáo chỉ cần “tóm” mấy đứa “đầu gấu” thôi, còn sau đó chúng nó tự bảo nhau hết.
Chồng: Hà, hà... hiểu, hiểu...
 
 
 

Tin tổng hợp

otoxemay.vn